10 người nổi tiếng đã chết vì AIDS (phần 1)


Keith Haring - Safe Sex - 1988

Keith Haring - Safe Sex - 1988



10.Keith Haring (1958-1990)


Kieth Haring là một nghệ sỹ người Mỹ được chú ý đầu tiên bởi những bức tranh vẽ bằng phấn (chalk drawing) trên tường nhà ga tàu điện ngầm ở New York. Tất cả các bức tranh của anh đều nói về các vấn đề lớn trong xã hội đương thời và sử dụng hình ảnh Radiant Baby làm chữ ký. Năm 1985, Keith bắt đầu vẽ tranh trên khung như các họa sỹ khác và đã có một màn trình diễn ấn tượng trên MTV vào tháng 11/1985 khi vẽ tranh trong một show diễn của Nick Rhodes, keyboard chính của Duran Duran. Năm 1986, Keith bắt đầu vẽ tranh tường tại Amsterdam, Paris và Phoenix. Anh cũng được mời vẽ bức tranh tường dài 350 foot (hơn 100m) tại bức tường Berlin. Cuối thập niên 1980, Keith vẽ rất nhiều về đề tài xã hội – chính trị bao gồm cả AIDS và rất buồn là anh đã bị phát hiện nhiễm AIDS vào năm 1988. Năm 1989, Keith thành lập Keith Haring Foundation – quỹ giúp đỡ nghiên cứu về AIDS và giúp đỡ trẻ em bị AIDS. Anh mất vào 16/2/1990, tròn 31 tuổi.



9.Howard Ashman (1950-1991) : Sinh năm 1950 và trong thập niên 1970 Howard Ashman đã nổi tiếng từ khi còn rất trẻ nhờ năng khiếu về viết kịch bản + đạo diễn của mình. Kết hợp cùng Alan Meken, Howard đã có những dự án vô cùng thú vị như dự án viết nhạc kịch từ truyện God Bless You, Mr. Rosewater của Kurt Vonnegut hoặc các dự án cùng Disney như trong phim The Little Mermaid hay Beauty and the Beast. Giữa thập niên 1980, Howard Ashman phát hiện mình nhiễm AIDS trong khi đang sáng tác dở cho phim Aladin (anh đã sáng tác được 3 bài : Arabian Nights, Friend Like Me, và Prince Ali). Cùng với Meken, Ashman đã nhận được 2 giải Grammy, hai giải Quả cầu vàng cùng rất nhiều giải thưởng khác nhau cho các sáng tác của mình.


8.Anthony Perkins (1932 – 1992)


Năm 21, Anthony Perkins đã bắt đầu có một vai diễn được ghi nhận trong bộ phim The Actress (1953) và chỉ sau đó 4 năm anh đã dành được giải Quả cầu vàng cho diễn viên trẻ của năm. Cuối thập niên 1950, Perkins ra liền 3 đĩa nhạc và bài hát Moon-Light Swim đã leo tới vị trí 24 trong bảng xếp hạng Billboard Top 100 ngay khi phát hành.


Năm 1960 đánh dấu mốc thành công để đời của Perkins với nhân vật Norman Bates trong bộ phim đầy tranh cãi Psycho của đạo diễn Alfred Hitchcock. Sau đó một năm, ông nhận được Giải diễn viên xuất sắc nhất tại liên hoan phim Cannes với bộ phim Goodbye Again. Được phát hiện bị nhiễm AIDS năm 1989, Perkins vẫn cố gắng tham gia chỉ đạo diễn xuất tại Psycho IV (trước đó ông cũng đã tham gia đóng và chỉ đạo trong Psycho II & III). Mặc dù có hai con với nhiếp ảnh gia Berry Berenson và sống với bà này 19 năm, Anthony Perkins là người đồng tính luyến ái và có quan hệ thân thiết với Rock Hudson, Tab Hunter và Rudolf Nureyev. Bà góa phụ Berry Berenson cũng đã qua đời vào thảm họa 11/9 khi ngồi trên chính một trong những chiếc máy bay đâm vào tòa tháp đôi.



7.Rudolf Nureyev (1938-1993)


Được sinh ra trên một chuyến tàu chạy qua vùng Siberia năm 1938, cho tới cuối thập niên 1950 thì Nureyev đã trở thành một trong những vũ công nổi danh nhất nước Nga. Khi biểu diễn tại Paris cùng với những người Nga, ông đã làm cho công chúng ở đây kinh ngạc. Tuy vậy, với tinh thần tự do của người nghệ sỹ, Nureyev biết rằng mình khó có đất phát triển một cách toàn diện nếu còn tiếp tục ở Nga. Thời kỳ này, ông đã bị KGB theo dõi. Ngày 16/6/1961, tại sân bay Le Bourget ở Paris, Nureyev đã đào tẩu khỏi sự theo dõi của KGB với sự giúp đỡ của cảnh sát Pháp. Thời kỳ sau đó, ông ký hợp đồng với các đoàn ballet lừng danh châu Âu và trở thành nghệ sỹ chính của các đoàn diễn này. Trong khoảng thời gian biểu diễn ở Đan Mạch, Nureyev gặp Erik Buhn, một bạn diễn và sau này trở thành bạn tình đồng giới của mình.


Khi AIDS xuất hiện tại Pháp khoảng năm 1982, Nureyev biết nhưng không thay đổi lối sống của mình vì cho rằng mình khỏe mạnh. Năm 1990, ông bắt đầu xuống sức và đã qua đời vào năm 1993 vì AIDS. Sau khi chết, Rudolf Nureyev đã được tôn vinh là một trong những nam nghệ sỹ múa ballet vĩ đại nhất thế kỷ XX và đã mang lại cho vai diễn nam một sức mạnh mới, nổi bật hơn hẳn các vai diễn nam trước kia chỉ làm nền cho các nghệ sỹ nữ trên sân khấu ballet.





6.Esteban De Jesús (1951-1989)


Khi mới 18 tuổi, Esteban De Jesús đã trở thành một vận động viên quyền anh chuyên nghiệp và hạ El Tarita bằng một cú knockout. Trong 20 trận đấu đầu tiên của mình, anh không thua bất cứ trận nào (ở hạng cân dưới 60kg) và thắng tới 13 trận bằng knockout. Sau đó, De Jesus thắng liên tục nhưng vẫn không được khán giả chú ý tới cho đến khi anh đánh thắng được Roberto Duran vào tháng 11/1972 tại Madison Square Garden/New York. Tuy nhiên, vào năm 1974 khi gặp lại Duran thì De Jesus đã thua. Năm 1976, De Jesus đã thắng được nhà vô địch thế giới WBC (hạng cân dưới 61kg) lúc đó là Ishimatsu Suzuki sau một trận đấu dài 15 hiệp. Tới đầu thập niên 1980, De Jesus giải nghệ với 57 trận thắng, 5 trận thua, thắng 32 trận bằng knockout.


Cuộc đời của Esteban De Jesus sang trang vào tuần lễ Tạ ơn năm 1981. De Jesus đã bị tống vào tù vì bị buộc tội ám sát một đứa trẻ 17 tuổi. Anh đã bị nhiễm HIV ở trong tù (có lẽ là do ma túy hoặc quan hệ tình dục không có bao cao su). Sau khi tin De Jesus bị HIV được lan ra ngoài, anh đã được chính quyền Puerto Rico thả tự do. Anh trở về nhà và gặp rất nhiều người, trong đó có cả Duran. Lúc này, Esteban đã khá yếu. Ngày 11/5/1989, Esteban De Jesus đã chết vì AIDS khi mới chỉ có 37 tuổi.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét